Minh Trí
NHỮNG NGÔI SAO XANH
Tháng bảy về nhớ các anh
Đẹp như những ngôi sao xanh một thời
Chiến trường lửa đạn bom rơi
Tuổi xuân để lại ở nơi chiến hào
Qua bao khó nhọc gian lao
Hòa bình lập lại với bao bộn bề
Thương trường bỡ ngỡ đam mê
Cởi áo lính để làm nghề kinh doanh
Bây giờ công toại danh thành
Bạn bè gặp lại ngọt lành sẻ chia
Tóc bạc sương gió đâu kia
Ngồi đây nhớ bạn xa lìa đã lâu
Khói nhang gọi bạn nhiệm mầu
Về đây hội ngộ nói câu nghĩa tình
Những ngôi sao xanh lung linh
Sáng soi là những chiến binh một thời.
MT
Bùi Mạnh Đức
NGÀY GIỖ TRẬN
Tôi trở về chiến trường xưa
Nhặt giọt máu của chính mình rơi
trên cánh đồng Thường Nguyên Thương
Những tên đất, tên làng trở thành biểu tượng
Quảng Trị anh hùng, Quảng Trị bi thương
Đây cây cầu Dài, đây thị trấn Diên Xanh
Máu xương của đồng đội tôi nằm trong lòng đất
Vẫn biết đất nước còn thây xác đồng đội tôi đã mất
Năm tháng dài nỗi đau chứa chất dày thêm
Tôi nhớ ngày, trăn trở đêm đêm
Tiếng lòng hắt hiu ngày hè đỏ lửa
Tiếng nấc của mẹ già biết con mình không còn nữa
Tiếng gào thầm của cô gái mất người yêu
Ôi vinh quang và cũng là tội cho các anh
Nâng niu gìn giữ tôn thờ trái cấm
Tuổi trẻ thủy chung kiên cường chưa một lần đụng đến
Để năm tháng mất đi rồi tiếc nuối tuổi hai mươi
Chiến tranh qua lâu rồi
Nhìn lại sao mà đau đớn thế
Ngày giỗ trận không cần mâm cao cỗ nặng
Không còn tượng đài lớn nhỏ, bé to
Chỉ cần sâu nặng nghĩa cử tri ân
Xin đừng đau thêm những mất mát lặng thầm
Cám ơn nghìn lần những nghĩa cử tri ân.
BMĐ
Sơn Thủy
NGÃ BA ĐỒNG LỘC
Đồng Lộc nắng cháy chiều vương
Hố bom còn đó chân hương đỏ đầy
Mười nấm mồ vẫn nằm đây
Trắng trinh lạnh trắng hoa bày trắng hoa
Lược gương mười bộ nhạt nhòa
Vấn vương bồ kết la đà tán xanh
Gai tua tủa, nhói vết lành
Nỗi đau xé rách trời thanh thuở nào
Đồng Lộc ơi cứ nghẹn ngào
Mười O Nghệ Tĩnh dạt vào hồn thơ
Mười bông hoa đẹp như mơ
Tuổi xanh mãi mãi đến giờ vẫn xanh
Một thời ác liệt chiến tranh
Giọng hò ví dặm bỗng thành thiết tha
Nắng chiều Đồng Lộc Ngã Ba
Khói hương nghi ngút lời ca trầm hùng
Cầm lòng ngấn lệ rưng rưng
Mười bông bất tử bừng bừng trong tôi
Hồn O gọi, Đất nước ơi
Vọng về Đồng Lộc muôn đời sử xanh.
ST